Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Kinh doanh và chạy

Ngày nào cũng từ 5km trở lên kèm theo đạp xe, tuần 2-3 lần chạy Hồ Tây.
Cũng là người kinh doanh nho nhỏ, mình thấy giữa chạy với kinh doanh có vài điểm có thể nói là hợp cạ mới nhau.

  • Sức có hạn, cũng như vốn.
  • Dùng sức hợp lý mới lập được thành tích, không hợp lý sẽ gọi taxi khuân về, với kinh doanh, vung tiền không hợp lý thì sẽ đổi sim trốn nợ.
  • Luôn cần mục tiêu, ví dụ hôm nay cần chạy khoảng 8 cây, mai chạy 1 vòng Hồ Tây... Kinh doanh cũng vậy, tháng này mục tiêu lãi 10 đồng, tháng sau cố gắng hoà vốn blah blah.
  • Khi mới bắt đầu chạy, cho dù đã đặt mục tiêu rồi, vẫn luôn cần phải CÂN lại sức khoẻ của mình hôm đó. Kinh doanh thì luôn phải xem liệu chi cái đồng đó có ổn không?
  • Khởi động kỹ, tránh bị chuột rút hoặc trật khớp/chấn thương. Kinh doanh cũng vậy, càng chuẩn bị kỹ càng tồn tại được lâu mà không bất đắc kì tử.
  • Mới vào cuộc, chạy từ từ vừa để cân sức, vừa để quan sát đấu trường. Kinh doanh mới bắt đầu cần "chi" từ tốn. Càng từ tốn ban đầu, sức bền càng lớn.
  • Chọn quãng đường phù hợp. Một tháng đầu chạy mỗi ngày 5 cây thôi, tháng sau tăng lên 8 cây, thỉnh thoảng chiến 15 cây, tháng sau nữa mới tăng lên 12 cây, thỉnh thoảng chiến 21 cây. Mới chạy mà làm phát chục cây luôn thì đảm bảo hôm sau liệt, cả tháng chỉ nằm nghỉ.
  • Mới kinh doanh mà chén luôn hợp đồng siêu bự, vượt sức, tuy chén xong kết quả công việc không ra gì, tuy thành tích oách đấy, nhưng cơ thể mỏi nhừ, nằm liệt có khi cả năm sau ko ăn được miếng nào khác.
  • Đang chạy tự nhiên có thằng rủ đi bơi mà đi luôn thì không khác gì đang làm thợ mộc tốt thì thấy có hứng với thằng thợ vẽ nên chuyển sang làm hoạ sĩ. Kinh doanh muốn bền thì đừng để bất kì ai làm phân tâm, cần AQ dẹp hết bọn ba phải sang một bên, kể cả là bố mẹ hay vợ chồng mình vì họ có hiểu mình đang làm gì đâu. Tốt nhất là tâm sự rõ với họ, không ai (chịu) hiểu thì dẹp họ đi.
  • Chạy thì mỏi, kinh doanh thì oải. Được mấy cây là mấy em tế bào giơ tay nói "bỏ cuộc đi mày, chạy thế đủ rồi" trừ cái ý chí thì chỗ nào cũng phản đối ầm ầm. 
  • Kinh doanh thì nhân viên công ty mới vào hăng lắm, sau được 4 ngày là oải, đứa thì bảo khó, đứa thì lơ mơ, đứa thì hứa hẹn thành thần. Nhưng mà kệ mẹ chúng nó chứ, bố giao việc, mày phải làm. Cũng như lúc chạy, thằng chân phản đối, thằng não bảo "mày không chạy bố đéo đi ăn", thế là thằng bụng đấm vỡ mồm thằng chân, không chạy nó thiến.
  • Gần đến đích rồi, còn có cây nữa là đạt mục tiêu rồi, lúc đó thảnh thơi cuốc bộ về, thành tích tụt be tụt bét, lúc đó là cái kiểu tự hài lòng với bản thân ngu ngốc. Đáng ra cái đoạn cuối đó phải cố mà bứt phá để phá kỉ lục thì lại làm ngược.
  • Kinh doanh chăm khách hàng đến đoạn người ta đưa tiền gần tới "chuẩn" rồi, cố thuyết phục hoặc nhiệt tình giải thích thêm cho người ta là phải thêm mấy đồng nữa thôi thì kết quả công việc mới mĩ mãn được, vậy mà không cố, nghĩ thôi thế cũng được rồi, thế là về nhà phải cày cuốc dự án đó lãi thấp mà kết quả công việc chả đến mức. Thành tích vừa kém có khi lại còn bị khách chửi cho như chó "làm ăn vớ vẩn".
  • Chạy gì thì cũng cần cổ vũ. Có khi chạy nhiều và nhanh quá nó khen là "mày đến trái đất làm gì" thôi cũng là được rồi.
  • Kinh doanh gì thì cũng nên gom góp lời khen của khách hàng vào một chỗ. Đại loại là nhìn báo cáo hoặc kết quả công việc hoặc sản phẩm làm cho người ta, khách nó hài lòng nó khoe với bạn thế là cũng ngon rồi.
Nhân một tối chủ nhật chạy phọt cả đờm.


Nhớ share và +1 nhé

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

Cách gợi hứng của bạn

Bạn ra khỏi văn phòng lúc nửa đêm và phiêu một quả liêu trong thành phố dài 2 tiếng để tự gợi hứng như sau:

  • Quyết định đi ăn phở trộn ở quán quen, ra đến nơi nó đóng mẹ nó cửa. Tức quá đành thốt lên "Đm, lại bị công an đuổi rồi". 
  • Đói vãi, thế là vòng ra cái ngã tư có mấy cái xe bán bánh mì đêm mà bạn hay ăn, vượt qua đúng cái xe tuần tra của dân phường, ra đến ngã tư thì thấy các xe bánh mì đang dáo dác chạy. Ừ nhở, sao mình lại đi đường này ngu vãi...
  • Vậy là đã đạp xe 4km mà chưa ăn được cái gì, bạn quyết định vòng ra một chỗ xa hơn nữa và ngược lại đường vừa nãy. 
  • May quá, có một hàng bánh mì thịt vẫn trụ vững. Bạn chỉ cần đợi mấy em cave đêm không biết rét là gì ăn xong thì thằng làm bánh bắt đầu nhét thịt vào bánh rồi đưa cho bạn ăn.
  • Làm cốc trà nữa thế là gần no.
  • Lúc ấy bỗng có một tiếng nói êm dịu quen thuộc vang lên "Tôi là bánh khúc đây". Bạn nhảy lên xe đạp, nhưng lại phải nhảy xuống vì vữa nãy cẩn tắc vô ưu khoá mẹ nó bánh lại rồi. Mở khoá xong nhảy lại lên xe đuổi theo thằng bánh khúc.
  • Mua 2 suất, nhét vào 2 cái túi áo.
  • Vừa đạp vừa hát một bài khá quen mà bạn quên mẹ giai điệu gốc rồi. 
  • Bạn nghĩ bụng sẽ vác xe đạp leo lên một cái cầu vượt bộ hành bằng sắt vừa ngắm đường vừa ăn xôi khúc. Nhưng thế đéo nào lại thấy mình đang ngồi ở bến xe být ăn hết một túi xôi.
  • Ăn xong thốn đéo chịu nổi vì tìm quanh không có thùng rác để vứt vỏ. Đành nhét vỏ lại vào túi.
  • Xong rồi bạn tuy chưa no nhưng lại đi tiếp.
  • Tìm mãi mà không thấy thằng nào nằm ngủ ở lề đường. ĐM cái hôm cần thì đéo thấy đâu.
  • Đi mãi đi mãi, cuối cùng vớ được một lão đang nằm ở cây ATM. Đúng như báo viết, rất nhiều người ngủ ở ATM. Bạn xông vào hùng hổ nhưng cố gắng không làm người ta thức dậy.
  • Đó là một lão đắp cái chăn mỏng và gối đầu lên đôi dép lê.
  • Bạn nghĩ: Con nào đó nhìn thấy cảnh này chắc là đéo dám vào rút tiền vì sợ cướp. Nhưng mà ông đang ngủ nhỡ tỉnh dậy thấy có người vào chắc cũng sợ xanh mắt vì tưởng ngân hàng đến đuổi ra.
  • Nhẹ nhàng để suất xôi khúc trước mặt lão, lẳng lặng đạp xe về.
Về đến nhà, bạn đã có hứng vãi cả ra rồi, ngủ một mạch đến 11 giờ trưa hôm sau...

Nhớ share và +1 nhé

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Cuộc đời bế tắc của con ếch

Một con ếch
Đói khát
Thấy một cái giếng
Chiếm lấy làm của riêng.

Dưới giếng xác ếch dính trên thành
Chết khô vì không chịu uống nước
Trong khi cái giếng thì lại đầy
Ếch nghĩ chết thế là dại dột.

Nước nhạt dần, ếch chán dần
Ngẫm ra vì sao bọn ếch kia chết khô
Nhìn bọn chúng đầy quyết tâm
Lặn xuống đáy xem có gì mới lạ
Và khám phá nhiều loại rong ngon

Ngồi trên lá và hát
Đói lại ăn rong
Câu hát khinh bỉ
Cười vào xác khô
Tự mãn với con ếch chết.

Ngày trôi qua
Đàn muỗi xuống giếng đẻ trứng
Ếch chộp được nhiều con béo
Món ngon nhất đời!

Nhảy lên bám vào thành giếng
Không hát nữa
Âm thầm
Chờ đàn muỗi mới đến
Không ăn rong
Chết đói
Xác khô lại.

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Vì sao bạn béo?

Khi còn trẻ con, bạn ưa vận động chạy nhảy, gày gò nhưng nhanh nhẹn hoạt bát! Bỗng dưng lớn và qua tuổi dậy thì, bạn nhìn như cái lu!

Đây là nguyên nhân, cực kì đơn giản:

Bắt đầu dậy thì:



Nhớ share và +1 nhé

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Gái lớn

Con bé học sinh lớp 8, hồi mới dạy nó mình chốt một câu: "Rồi càng lớn em sẽ càng có nhiều lọ trong nhà". Nó vẫn còn chả hiểu gì.

Sau một năm học, giờ nó lớp 9, mình thì đã quên quách cái câu năm ngoái, hôm nay nó bảo, anh phán chuẩn. Một nửa phòng em giờ toàn lọ là lọ.

Chuyện nhạt thếch.

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Hãy vui mừng khi bạn còn thấy đau đớn

Hôm trước bị ngã xe, va đầu xuống đất mé bên trái, vỡ cả mũ bảo hiểm. Nhưng không sao!

Hôm sau, ngay lập tức toàn bộ cơ kiếc nửa bên phải từ cổ đau điên đảo, mặc dù các vết xước toàn ở bên trái vì khi ngã thì va bên trái xuống đất.

Chợt rùng mình nghĩ rằng, mình thật may mắn:

  • Nghĩ đến những người liệt nửa người, còn không biết đau là cái gì, một nửa cơ thể cứ èo ọt như không có xương.
  • Nghĩ đến những người bị bệnh mất cảm xúc, không biết đau là gì, đều chết sớm vì không biết mình bị thương nặng ra sao.
  • Nghĩ đến những người bị bại liệt, hoặc bị mất luôn một phần cơ thể!
  • Nghĩ đến những người có đủ mọi phần của cơ thể, nhưng bị thiểu năng, không biết điều khiển nó ra sao...
  • Nghĩ đến người điếc, câm, mù...
Mình thật sự vui mừng vì được vẫn còn được đau đớn như thế!

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Google thay đổi logo và nó đã làm cả thế giới tốt lên!

Đây

Cái cũ:


Cái mới:

Sự thay đổi này nằm ở đâu? (éo biết):

Theo các chuyên gia thì sự thay đổi logo này khiến cho chữ g gần chữ l hơn, chữ l thấp hơn 1px do đó bức ảnh nhìn có vẻ tốt hơn.

Định mệnh google!

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

18+ 18-

Đức là một thằng còn trẻ
Hắn có một cái đầu lạnh
Không tiền không nhà và bỏ học
Sống bơ vơ ở ngoại thành

Làm việc hăng say từ sáng tới khuya
Ngày chạy sô, tối lượn hồ
Đêm ôm máy đọc một lô tin đồn
Nghiện ngập đủ thứ từ trà đến chém
Không thiết đi chơi, đi cũng không biết rủ ai
Mỗi ngày lượn lòng vòng 70 cây
Chơi vài bài nhạc, vẽ vời ba thứ linh tinh

Sống như kiểu không hề có mục đích
Hơi có ích nhưng về cơ bản là vô dụng
Không chăm sóc được mẹ
Không an ủi được bố
Không lo được cho em
Đã lớn rồi nhưng vẫn trẻ con
Tuổi đã 18+ nhưng tính cách thì quái dị hợm

Đéo biết nói gì thêm nữa!

Nhớ share và +1 nhé

Từ 75kg cách đây 3 năm, giờ còn 57kg

Mình vô cùng yêu thích cái cơ thể hiện tại này của mình, khoẻ, nhanh nhẹn, tràn đầy năng lượng, hoạt động không ngừng nghỉ, không ngủ trưa, không sợ nắng gió, không sợ rét. Thức dậy từ 6h sáng đến hơn 11h đêm, ngủ rất ngon, làm rất trâu, mà cảm giác đêm về vẫn thèm được "hoạt động" tiếp không muốn ngủ luôn!

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

Chết ngập với việc!

Mỗi nhóm việc lại đẻ ra thêm mấy việc khác. Lỗi một cái là ngừng trệ, nảy sinh hoặc thậm chí là đẻ cả cái dự án khác.

Phát sinh ra đủ các thể loại công việc nào là quản lí, nào là task manager, nào là CRM, nào là drive, mất bao nhiêu thời gian làm nó thay cho những việc mà mình thích khác. May là cũng đều là việc mà mình thích.

Hệ thống có hạ tầng đang tốt, xong con người lại cần đào tạo để đáp ứng hệ thống. Rồi khi hệ thống nở ra lại có chuyện với hạ tầng và số lượng tối đa license... Nhức hết cả sọ.

Rồi hết chuyện hệ thống lại đến chuyện tổ chức kinh doanh, doanh thu...

Chờ đến khi nào đấy mà nó hoạt động tự động, chỉ cần kiểm soát, ko cần đi build nữa chắc mình đã thành chuyên gia build luôn rồi!?

Công việc này quá thích.

Nhớ share và +1 nhé

Thức ăn cho tinh thần

Cơ thể cần ăn, tinh thần cũng cần ăn.

Cơ thể cần năng lượng để chạy, để lái xe, để mổ cò bàn phím và di chuột. Não cần năng lượng để nghĩ.

Tinh thần cũng cần năng lượng để có nhiều động lực và một khuôn mặt khí thế. Cả hai em đều CẦN ĂN như nhau. Mình tự đúc rút ra rằng, cơ thể vật lý có thể tràn đầy năng lượng, nhưng thói quen cơ thể là lười nhác vì tinh thần vốn đã hết năng lượng từ lâu. Hoặc tinh thần của cơ thể yếu ớt, chỉ đủ khiến cho cơ thể vật lí nhúc nhích chứ không làm nó mạnh mẽ để vượt qua chính mình được!

Phải để cho tinh thần có cơ hội tiếp cận các năng lượng khác! Để cho nó được trao đổi, được ĂN và được XẢ.

Ăn gì để một phát bón cho cả 2 em!

  • Ăn ngon! Đừng ăn chỉ vì tiếc đồ hoặc chỉ là ăn là để ăn!
  • Đừng ăn nhiều hoặc đừng ăn theo kiểu trách nhiệm phải ăn.
  • Giữ cơ thể sạch để khi ăn, giác quan cảm nhận được "luồng điện" chạy khắp người. Một cảm giác năng lượng vừa được sạc chạy đầy đủ khắp nơi. Nó giống bồn cầu tắc, khi "thông xong" thì hết mùi! Không còn cảm giác ôi thiu nữa.
  • Hãy để cho cơ thể đói năng lượng một chút. Cạn năng lượng mới sạc. Thậm chí đôi lúc phải để cho nó HẾT SẠCH!
  • Làm cả cơ thể và tinh thần cạn năng lượng cùng lúc và được sạc (phục hồi) cùng lúc!

Đừng chiều chuộng cơ thể

Tinh thần luôn cưng chiều cơ thể và đặt nó lên làm số một! Mọi hoạt động của tôi đều để làm tôi "thoải mái". Nếu chuyện này quá đà, cơ thể sẽ hư, và hỏng!

Cơ thể lại hoạt động để khiến cho tinh thần được thoải mái. Cũng tương tự, nếu làm chuyện đó không ra gì, tinh thần sẽ gần như chỉ liên tục được "SẠC" mà không phải dùng! Pin mà bị chai rồi thì nó càng ngày càng yếu!

Đừng chiều chuộng cơ thể vật lý, cũng đừng lúc nào cũng sạc cho tinh thần!

Cả hai em cần được đưa vào khuôn khổ "quân sự": kỉ luật và rèn luyện. Cơ thể phải được dạy cách sử dụng năng lượng hợp lý, tích trữ vừa phải, không quá thừa, cũng không quá thiếu! Cơ thể phải học được cách tự làm sạch, tự làm mới. Cơ thể cũng phải học được cách thoả hiệp với tinh thần để "phục vụ overload" khi cần! Mỗi ngày overload một tí thôi, nhưng được "bù đắp" lại năng lượng xứng đáng thì cơ thể sẽ khoẻ lên.

Tinh thần cũng thế, mỗi ngày overload một cách có kiểm soát một chút và tất nhiên, được bù lại xứng đáng sẽ làm cho nó mạnh lên trông thấy!

Vấn đề là dùng chưa hết đã đi nạp lại rồi 

Đó là vấn đề của nhiều người: dùng chưa hết đã đi nạp lại năng lượng rồi! Chuyện đó tệ hơn là dùng overload rồi mới đi nạp lại!

Để giải quyết vấn đề dùng chưa hết đã đi nạp lại, cần "hiểu cơ thể", biết đâu là điểm cạn kiệt, và phải vượt qua điểm cạn kiệt đó mới đi sạc lại!

Nếu mỗi ngày chưa vượt qua điểm cạn kiệt đó, làm thế nào để dùng tiếp cho đến hết?

Tập thể dục để xả năng lượng vật lí của cơ thể đi và xả hết năng lượng của tinh thần bằng cách sử dụng giác quan nhiều hơn. Những cảm xúc liên tục liên tục sẽ làm cho tinh thần hết năng lượng! Nhớ là những cảm xúc này càng tích cực càng tốt nhé. Tức là nó là khoái cảm thì tốt hơn là loại cảm xúc kiểu chịu đựng! Cơ thể có tươi hay không là lại nằm ở vấn đề cảm xúc có tích cực hay không.

Có ti tỉ trò để "tiêu hết" đống năng lượng dựa vào các cảm xúc và giác quan:
  • Đi bar
  • Đi nhảy (cả cơ thể và cả tinh thần)
  • Đi hát
  • Làm tình!
  • Đọc sách hại não
  • Xem phim hại não
  • Giải đố, chơi game
  • Vẽ tranh, chơi nhạc, làm vài thứ đầy ắp nghệ thuật khác
Tất nhiên không chỉ dừng lại ở đó!

Nhớ share và +1 nhé

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

Thích đủ thứ



Mình là người kì quặc. Bỗng nhớ cái là phải nhảy ra ngay.

Cái thứ nhìn như cụt cức này tuy xấu nhưng rất rất ngon!

Nhớ share và +1 nhé

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Marketing online

Hú con cú. Sáng ra bỗng nhớ cái lúc bắt đầu của mình với cái nghề này.

Hồi còn non

Ấy là cái thuở đi bán ô mai cho Hồng Lam (2009). Cả công ty đi spam và giao hàng! Vật vã nhất là đợt tết. Sau được 1 năm thì công ty không làm nữa vì nó giảm triết khấu và bắt đi xa để lấy hàng.

Ồi, cái hồi đấy giá kể mà vẫn làm kiểu đó và kiếm thêm sản phẩm khác để cày thì có khi...

Xong sau đấy công ty phát triển kiểu gai mít, cái gì cũng làm.

Mít rụng


Nhớ share và +1 nhé

Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

Chết dí vì cầu toàn

Em học sinh guitar mới mặt già câng, 95 nhìn như 59. Học đến buổi 3 mà vẫn chưa khớp nhịp tay trái với tay phải được, trong khi học sinh khác thì đã tập hát tưng bừng rồi. Thế là phải giở trò mèo ra:

- em là người rất cầu toàn đúng ko?
- Sao anh nghĩ vậy ạ? (Kiểu trả lời rất phòng vệ).

Nhớ share và +1 nhé

Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tuổi to ếu làm được việc gì

Sáng dậy từ 5h làm việc, thực ra là do cái loa phường ong ong tuyên truyền nào là chính sách, nào là hát nhạc đỏ, nào là Bác, nào là chú, nào là ba, nào là bốn...

Thế là mới nghĩ lại tuổi thơ dữ dội hồi cấp 1.
  • Lớp 1 đi học, và đi bộ cùng thằng bạn khoảng 1km, và lần nào cũng cùng thằng nối khố ấy chui vào cái cống thoát nước cho mát. Cống rãnh hồi đó mát mẻ, sạch sẽ, nước trong vắt, cống bây giờ đứng cạnh thôi là hôi mù và chắc chắn chui đéo vừa cả con chó phốc chứ đừng nói là thằng nhóc lớp 1.

Nhớ share và +1 nhé